Saturday, September 24, 2016

Vũ Khanh trải lòng về thời ăn chơi nổi loạn

pic
Vũ Khanh là giọng ca nổi tiếng của thị trường âm nhạc hải ngoại.
Ảnh: Đức Long.
Hầu như các ca sĩ hải ngoại mỗi lần trải lòng về thời trẻ thì ai cũng có những giây phút ăn chơi nông nổi. Được ở môi trường Mỹ, môi trường dễ bức phá bản thân vừa làm việc vừa ăn chơi nên không lý do gì mà ngồi nhà. Ngoài ra Vũ Khanh còn chuẩn bị dự án xuyên Việt cùng Ý Lan.

Giọng ca nổi tiếng hải ngoại không cảm thấy hối tiếc về quãng thời gian sa đà của tuổi trẻ vì quan niệm đó là cái nghiệp của cuộc đời.
Giọng ca nổi tiếng giữ nguyên vẻ phong trần dù tâm sự “tôi chỉ còn một con giáp cuộc đời”.

Không còn bon chen như xưa

- Vũ Khanh từng có một thời tuổi trẻ ngông cuồng. Ông nhớ gì khi nghĩ về quãng thời gian đó?

- Tôi ăn chơi, thác loạn và làm bất cứ thứ gì nhân danh tuổi trẻ. Tất nhiên, cái giá phải trả cũng không ít vì cuộc sống rất công bằng, giống như người hút thuốc lá thì sẽ có nguy cơ bị ưng thư. Sau những sóng gió của cuộc đời, tôi nghĩ rằng làm gì rồi cũng đến lúc cần phải nghỉ ngơi. Chính sự nghỉ ngơi giúp mình sống tốt đẹp hơn.

- Ông có bao giờ hối tiếc?

- Tôi không hối tiếc vì quan niệm đó là cái nghiệp của cuộc đời. Ai cũng có nghiệp của mình, giống như một ông sư, ông cha chọn đời sống tu hành cũng là nghiệp đã định. Sau tất cả, tôi chọn đời sống tâm linh. Chính tâm linh đã cứu sống đời tôi. 

Niềm tin tâm linh mang lại cho tôi sự bình an. Giờ đây, tôi không còn háo hức, bon chen như thời xưa nữa. Cuộc đời tôi chắc chỉ còn một con giáp, nghĩa là sống khoảng 12 năm nữa. Nếu Thượng đế cho tôi tiếp tục tồn tại, tôi coi đó là một phần thưởng. Do vậy, không có lý do gì mình phải bon chen những thứ không cần thiết.

- Sau khi tìm thấy sự bình an trong cuộc sống, ông thấy giọng hát của mình khác xưa như thế nào?

- Có lẽ đằm hơn. Gần đây nhất, tôi hát những bản thánh ca. Tôi cảm nhận thấy đời sống của mình được an ủi. Tôi học cách bỏ qua mọi nghi kỵ để được chia sẻ với mọi người bằng âm nhạc. Chia sẻ không cần điều kiện đáp lại, đó là cách mang lại hạnh phúc.

- Vẫn biết Vũ Khanh đã tìm thấy sự an ủi trong tâm hồn và quyết không bon chen trong cuộc sống nhưng ông còn cô đơn không vì như Ý Lan bảo nhiều khi nghệ sĩ phải tìm nỗi cô đơn để hát?

- Không ai có thể trốn tránh được sự cô đơn. Cô đơn làm cho người nghệ sĩ có nhiều cảm xúc khi hát. Nhưng tôi sẽ không để nỗi cô đơn làm hại bước đi của mình. Hôm trước, làm giám khảo cho một cuộc thi hát, tôi thấy nhiều thí sinh có cảm xúc bất chợt, họ hát cho nỗi cô đơn nhưng không giữ được sự chủ động.

Sự chủ động trong cảm xúc quan trọng lắm. Ông tổng thống cũng có quyền cô đơn, ông đóng cửa vào để cô đơn, ai có thể biết được. Cô đơn và hạnh phúc luôn là đôi bạn song hành. Nhưng đừng để cô đơn xâm lấn hạnh phúc. Mỗi người phải biết hài hòa để cuộc đời bằng phẳng và thi vị.

"Tôi không thích chữ danh ca, đó chẳng qua là sự phân biệt và tôi thấy nó không đẹp. Mỗi lần ai giới thiệu tôi là danh ca tôi rất xấu hổ" - Vũ Khanh chia sẻ. 

Xấu hổ khi MC gọi là danh ca

- Nhiều người gọi ông là danh ca, thậm chí là danh ca xuất sắc. Nếu phải tự định vị chỗ đứng và miêu tả bản thân mình, ông sẽ nói điều gì?

- Tôi không thích chữ danh ca, đó chẳng qua là sự phân biệt. Mỗi lần ai đó giới thiệu tôi là danh ca, thú thực, tôi rất xấu hổ. Tất cả chúng tôi đều là đồng nghiệp, mỗi ca sĩ có một nhóm người hâm mộ, 10 ca sĩ là 10 nhóm. Một cá nhân không thể làm nên mùa xuân. Một chương trình thành công ắt phải có sự đóng góp của nhiều người. Và tôi thích đóng góp như một nghệ sĩ bình thường.

Bên này còn hay dùng từ diva. Một hôm Ý Lan hát chung với tôi, người ta giới thiệu cô ấy là diva. Thấy vậy, Ý Lan bảo "Nếu thế thì Vũ Khanh là divo". Chính MC tạo ra khoảng cách giữa các anh em nghệ sĩ với nhau, đó là điều không đẹp. Danh xưng sẽ hay hơn nếu là khán giả dành tặng thay vì một MC nói.

- Ở tuổi này, ông nhớ gì về khoảng thời gian khó khăn nhất trong đời?

- Khoảng thời gian khó khăn nhất mà tôi đã trải qua chính là đời sống hôn nhân. Chúng tôi trao nhau niềm tin nhưng cuộc hôn nhân vẫn đi đến đổ vỡ. Dù vậy, tôi không trách ai, tôi trách bản thân mình trước tiên. Đời sống tốt hay xấu đều xuất phát từ bản thân mình. Nếu đã cầm bút để vẽ những chấm đen thay vì những chấm hồng thì phải chấp nhận.

- Không phải ai nghĩ về sự đổ vỡ hôn nhân cũng sẵn sàng nhận mình có lỗi. Tại sao ông thoải mái trong tư tưởng như vậy?

- Đây là cả một vấn đề tế nhị. Hai người gặp nhau mời nhau cà phê, ăn một bát phở thì thấy hạnh phúc, lãng mạn lắm. Nhưng nếu hai người cùng chung tay để nấu một nồi phở thì khó tránh khỏi sự va chạm mỗi ngày. Đời sống là như vậy và mỗi người phải chấp nhận với điều đó.

- Ông mong muốn gì ở thời điểm hiện tại?

- Tôi mong sự bình an. Tôi đã bỏ hết các cuộc chơi và không còn lao vào cơn xoáy vật chất, do vậy, không còn tham vọng gì. Hiện giờ, cuộc sống của tôi không còn chụp giật. Tôi chỉ cần ăn một bát cơm ngon là được, không cần thịt thà hay "sơn hào hải vị", ăn những thứ đó biết đâu còn mang bệnh.

Mỗi ngày bình an là mỗi ngày hạnh phúc. Hạnh phúc hơn nữa là được phục vụ khán giả. Kể từ ngày đứng trên sân khấu, tôi đã mang ơn những tràng pháo tay của khán giả và tôi sẽ trả ơn đó đến khi chết.

Tình cầm
Sáng tác: nhạc Phạm Duy, thơ Hoàng Cầm


Nếu anh còn [A] trẻ [D] như năm [Bm] cũ
Quyết đón em [E] về [E7] sống với [A] anh [Bm]
Những khi chiều [A] vàng [D] phơ phất [F#7] đến [Bm]
Anh đàn em [E] hát [E7] níu xuân [A] xanh.

Có mây bàng [A] bạc [D] gây thương [Bm] nhớ
Có ánh trăng [E] vàng [E7] soi giấc [A] mơ [Bm]
Có anh ngồi [A] lại [D] so phím [F#7] cũ [Bm]
Anh đàn em [E] hát [E7] khúc xuân [A] xưa.

[Am] Nhưng thuyền em [F] buộc trên [Dm] sông hận
Anh chẳng quay [E] về [E7] với chút [Am] tơ
Ngày tháng tỳ [Dm] bà vương ánh [Am] nguyệt
Mộng héo bên [E] song [E7] vẫn đợi [Am] chờ.

Nếu có ngày [A] nào [D] em quay [Bm] gót
Lui về thăm [E] lại [E7] bến thu [A] xa [A7]
Thì đôi mái [Dm] tóc không còn xanh [C#m] nữa [Bm]
Mây bạc trăng [E] vàng [E7] vẫn thướt [A] tha.


No comments :

Post a Comment


 Tục ngữ & Thành ngữ

 Nghệ Thuật Sống