Saturday, April 25, 2015

Tiết Giao đoạt Ngọc hay là Hồ Nguyệt Cô hóa cáo

n
Một cảnh trong vở tuồng "Cánh tay Vương Tá" năm 2011 tại Nhà hát Nghệ thuật Hát bội TPHCM
Ngành Mai, thông tín viên RFA


Trong bộ truyện Đường Chinh Tây của Trung Hoa, có nhiều đoạn khá hay được đưa lên sân khấu ca kịch, đã từng làm say mê khán giả mộ điệu cải lương, đến nỗi khi nói đến thì tình tiết câu chuyện hầu như ai cũng biết. Và mỗi một đoạn hay ấy lại là một huyền thoại, đậm nét tình cảm gây ấn tượng mạnh mẽ lâu dài cho những ai từng xem qua.

“Hồ Nguyệt Cô hóa chồn cáo”

Nếu là khán giả sành điệu cải lương, chắc ai cũng ít ra một lần được xem vở hát Phan Lê Huê giả chết, hay là Tiết Đinh San cầu Phàn Lê Huê, hoặc là Thần Nữ dâng Ngũ Linh Kỳ. Và cũng trong Đường Chinh Tây lại còn có thêm câu chuyện “Hồ Nguyệt Cô hóa chồn cáo” đầy tính chất hoang đường, huyền thoại, cũng đồng thời là câu chuyện diễm tình đưa đến sự đớn đau, hối tiếc.
Nếu nói về tình tiết câu chuyện thì quá dài, nên ở đây xin tóm tắt những cái hay, cái mới lạ mà sân khấu ca kịch đã dựng lên, diễn tả những cái hay, cái lạ ấy.
Hồ Nguyệt Cô nguyên là một con chồn cáo, bởi dày công ngàn năm tu luyện nên được trở thành tiên. Thành tiên rồi Hồ Nguyệt Cô lại có khát vọng làm người, được thành một cô gái đẹp tuyệt trần, tài phép vô song.
Vừa lột xác thành người còn ngơ ngác trước bao điều mới lạ của loài người, trong đó hấp dẫn nhất là sự mới lạ của yêu đương hạnh phúc. Gặp Võ Tam Tư đang chinh chiến bị bại trận, và sau vài câu trao đổi nàng đã vướng ngay vào vòng phu thê, lấy Võ Tam Tư làm chồng, để rồi thay thế Võ Tam Tư chống lại đạo binh của quan quân Nhà Đường.
Lúc bấy giờ tướng của Nhà Đường là Tiết Giao ra trận, giao chiến với Hồ Nguyệt Cô. Vừa thấy chàng trai dũng cảm, trẻ đẹp thì Nguyệt Cô mê mệt, say đắm ngay chàng tướng trẻ Tiết Giao đối thủ của nàng, quên rằng mình đang có chồng là Võ Tam Tư.
phungha04-305.jpg
Nghệ sĩ Phùng Há trong vở tuồng Mộng Hoa Vương.
Trên đường đời quả thật trớ trêu, thay vì giao chiến, nàng chỉ đỡ ngọn thương của Tiết Giao, vừa đỡ vừa trêu ghẹo, cố tình đưa chàng ta vào con đường tình ái. Nhưng tướng giặc trai trẻ chẳng hề xúc động trước sắc đẹp của Nguyệt Cô, nên cứ đánh mãi liền tay mà không nói năng tiếng nào, để đáp trả những lời trêu ghẹo.
Về phần Nguyệt Cô thì phép thuật cao cường, nếu nàng ra tay thật sự thì Tiết Giao không thể chịu nổi, phải bỏ mạng sa trường. Nhưng khốn nỗi, Nguyệt Cô đã say mê đắm đuối viên tướng giặc trẻ này. Nàng đánh đỡ lại một cách vừa phải, để chàng ta chạy đi mà thôi, và nàng đuổi theo.
Tiết Giao chạy đến cánh rừng nọ, Nguyệt Cô bay ra phía trước ngăn lại và chủ động trêu ghẹo. Rồi thì Tiết Giao không thể nào cưỡng lại sự thèm muốn của Nguyệt Cô.
Như đã nói, Nguyệt Cô nguyên là con chồn cáo tu luyện thành tiên, rồi thành người, do đó trong tình ái nàng vô cùng mãnh liệt. Sau cuộc giao hoan từ trưa đến chiều tối, Nguyệt Cô thu hút hết tinh túy nam nhi của Tiết Giao, chàng ta chỉ còn cái xác không hồn, nằm bất động như một thây ma. Nguyệt Cô về dinh báo cáo với chồng rằng Tiết Giao đã chết, và Võ Tam Tư mở tiệc mừng chiến thắng.
Trong lúc Hồ Nguyệt Cô và Võ Tam Tư vui say yến tiệc, thì ngoài cánh rừng Tiết Giao được cứu sống. Số là sư phụ của Tiết Giao là Tiên ông Lý Tịnh đang ở tận non cao, nhìn trời mây rõ biết Tiết Giao lâm nạn nên đằng vân xuống cứu, bỏ viên linh đơn vào miệng Tiết Giao. Linh đơn quả thật thần dược, vừa cứu sống, lại vừa bồi bổ tráng dương cho Tiết Giao sung sức gấp trăm lần. Tiên ông căn dặn Tiết Giao nên làm như vầy, như vầy...
Căn dặn xong tiên ông đằng vân về núi. Thế là sáng hôm sau Tiết Giao ra trận đến khiêu chiến. Quân vào báo, Võ Tam Tư và Hồ Nguyệt Cô lên mặt thành thấy rõ Tiết Giao chưa chết. Võ Tam Tư mới day qua hỏi Nguyệt Cô rằng:
- Vậy chớ tướng nào đang ở ngoài thành, hôm qua nàng nói rằng nó chết rồi mà!
Nguyệt Cô chẳng biết trả lời thế nào đây với chồng, bởi chiều hôm qua chính mắt nàng thấy Tiết Giao đã là cái xác chết rồi nên mới bỏ ra về.
Khó trả lời sao cho xuôi, nàng xin ra trận tiếp tục, và hứa với Võ Tam Tư hôm nay sẽ mang đầu Tiết Giao về nạp cho chồng.
Ra trận hai bên gặp nhau, Nguyệt Cô sắp sửa dùng phép thuật để nhanh chóng hạ thủ Tiết Giao thì chàng ta kêu lên:
- Bớ Nguyệt Cô! Sao em đành dứt tơ tình...
Và rồi thì Nguyệt Cô bị sa vào lưới tình ngay, nghĩ rằng tướng trẻ đã yêu nàng thật sự.
Lúc ấy Nguyệt Cô thấy Võ Tam Tư đang ở trên mặt thành theo dõi trận chiến, nàng nói:
- Để thiếp giả bại, và chàng hãy rượt theo...
Nói xong Nguyệt Cô bỏ chạy và Tiết Giao đuổi theo, chạy đến cánh rừng hôm qua, và cánh rừng này thêm một lần nữa chứng kiến cuộc giao hoan tái diễn...
Nhờ uống linh đơn của Tiên nên hôm nay Tiết Giao dõng mãnh trong hoan lạc, chàng ta sung sức lạ thường, lên yên từ sáng đến xế chiều vẫn chưa xuống ngựa.
Hồ Nguyệt Cô tu luyện ngàn năm, có được viên ngọc, nhờ ngọc nầy giữ được kiếp người, nếu như để mất viên ngọc thì phải trở lại kiếp chồn cáo. Ở đây có một tình tiết còn chưa rõ lắm, viên ngọc đã rơi vào tay Tiết Giao như thế nào? Phải chăng trong lúc ăn nằm với nhau, Tiết Giao giả vờ đau bụng, lăn lộn kêu la, rên xiết thảm thiết. Nguyệt Cô cuống quít lên thì Tiết Giao nói rằng trước đây chàng ta cũng có một lần lâm vướng căn bệnh nguy này, nhưng may nhờ có một vị Tiên cô nhả viên ngọc người ra thoa vào bụng nên khỏi bệnh.
Nguyệt Cô quá yêu thương sợ rằng Tiết Giao chết mất, nên nhả viên ngọc ra đưa cho chàng ta trị bệnh. Tiết Giao giựt lấy viên ngọc và bỏ chạy...
Thứ hai là trong cơn ân ái đê mê, má kề má, môi kề môi Tiết Giao đã làm cho Nguyệt Cô phải “lè” ngọc ra, và chàng ta ngậm ngay viên ngọc nuốt vào bụng.
Mất viên ngọc, Nguyệt Cô coi như mất hết phép thuật, uể oải chạy theo kêu trong tuyệt vọng:
- Tiết Giao trả ngọc cho ta! Trả ngọc cho ta...
Nếu như ngày nay hãng bào chế dược phẩm nào lấy được công thức viên thuốc linh đơn của Tiên Ông Lý Tịnh cho Tiết Giao uống. Sản xuất tung ra thị trường thì chắc chắn hốt bạc.
Kỳ sau tôi sẽ nói tiếp về sự kinh khiếp lạ lùng, khi Hồ Nguyệt Cô từ con người biến thành chồn cáo.

No comments :

Post a Comment


 Tục ngữ & Thành ngữ

 Nghệ Thuật Sống