Thursday, November 10, 2016

Động Hoa Vàng - Phạm Thiên Thư

pic



Bích Huyền
Nhà thơ Phạm Thiên Thư là một tác gia dồi dào, đã in ra hằng vài ba trăm ngàn câu thơ, có lẽ kỷ lục về số lượng trong nền văn chương tiếng Việt, vượt xa Bùi Giáng.

Nhưng câu thơ được biết nhất, trước sau vẫn là :

Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng ngủ say

Câu thơ trích từ đoạn 41 trong trường ca Động hoa vàng, gồm 100 đoạn 4 câu, làm theo thể lục bát cổ điển, nhưng qua hàng lên xuống theo nhiều dạng khác nhau. Tác phẩm in năm 1971, không ghi nhà xuất bản ; bài thơ nổi tiếng nhờ Phạm Duy phổ nhạc nhiều đoạn dưới tên Đưa em tìm động hoa vàng cùng một lần với nhiều bài thơ khác của tác giả : Ngày xưa Hoàng thị, Em lễ chùa này… Phạm Thiên Thư nổi danh từ đấy.

Thơ lạ, nhạc hay, đã đành. Nhưng còn thêm lý do tâm lý quần chúng : những bài thơ tình này là của một nhà sư có pháp danh Tuệ Không, tu tại Thiền viện Pháp Vân 1964-1975, Sài Gòn. Cùng thời điểm này, hay trước đó, tu sĩ Tuệ Không đã chuyển ngữ Kinh Phật Kim Cương ra thơ Việt, dưới tên Qua suối mây hồng, xuất bản 1971, kèm theo hai tùy bút văn xuôi, Ngã pháp mây nổi và Hiện hóa pháp, viết 1969, giúp ta hiểu thêm tâm tưởng Phạm Thiên Thư, hơn là những bài thơ đôi khi trầm bổng qua vần điệu.

Động hoa vàng chứng tỏ tài hoa của tác giả, nhưng ít người quan tâm đến nét thâm trầm của những câu thơ, nói chung là diễn tả giấc mơ thoát tục của con người trong một giai đoạn nhiễu nhương, đồng thời niềm hoài vọng hướng về quá khứ xa xưa của dân tộc, nhớ nhung nhiều kỷ niệm cũ càng, có thật hay hư tưởng, từ quê hương thôn dã, một thuở thanh bình đã phôi pha.


Người ta có thể trốn chạy thế nhân, chạy thoát loài ác thú, nhưng không ai trốn được duyên nợ luân hồi. Thế cho nên, xa lạ ngỡ ngàng, có khi cũng chỉ là hoài niệm về một cuộc tình dang dở từ kiếp nào.

Yêu nhau từ độ bao giờ,
Gặp đây giả bộ hững hờ khói bay

Giả bộ thôi, nhưng thật ra rất thực, càng giả, càng thực. Càng không nhìn nhau, càng dễ thấy nhau. Bởi vì người yêu không chỉ ngoài đời, mà còn ở trong mắt, trong mộng. Vì càng nhắm mắt càng dễ mộng mơ. Càng cố quên, lại càng thấy nhớ. Càng ngoảnh mặt quay đi lại càng thấy rõ nhau…


No comments :

Post a Comment


 Tục ngữ & Thành ngữ

 Nghệ Thuật Sống