
Theo truyền thuyết của người Hoa Hạ, ông Lộc là một quan tham chuyên ăn của đút lót. Ông Thọ lại là vị quan thực dụng, ưa xu nịnh vua để được ban thưởng, trong dinh của ông cung nữ nhiều chẳng kém ở cung vua. Chỉ có ông Phúc là quan thanh liêm, ngay thẳng, con cháu đề huề.
Hiện nay, từ thành thị đến nông thôn, ở đâu ta cũng gặp các cụ Phúc, Lộc, Thọ. Các cụ thường được đặt ở nơi trang trọng nhất trong phòng khách, trên nóc tủ chè, có nhà còn làm cả bàn thờ rõ đẹp để thờ ba cụ cầu mong được phúc, được lộc, được thọ. Người sang thì có cả ba cụ bằng gốm Tàu rõ to, rõ đẹp. Người bình dân thì bằng gỗ pơ-mu hoặc sứ Bát Tràng…
Theo truyền thuyết, cả ba cụ đều là người Hán và dĩ nhiên đều sinh ra ở Trung Nguyên. Và ba cụ đều làm quan to ở ba triều đại.
CỤ PHÚC : Hãy kể theo thứ tự, bắt đầu từ cụ Phúc. Cụ Phúc tên thật là Quách Tử Nghi, Thừa tướng đời Đường. Cụ xuất thân vốn là quý tộc, đồng ruộng bát ngát hàng trăm mẫu, nhưng suốt cuộc đời tham gia triều chính, cụ sống rất liêm khiết, thẳng ngay. Không vì vinh hoa, phú quý mà làm mất nhân cách con người.
Người Việt ta có câu : “Cùng tuổi nằm duỗi mà ăn”. Còn theo người Hoa Hạ ở Trung Nguyên thì vợ chồng cùng tuổi là rất tốt. Họ có thể điều hòa sinh khí âm, khí dương cho nhau. Vì vậy, có thể bớt đi những bệnh tật hiểm nguy. Lại cùng tuổi nên dễ hiểu nhau, dễ thông cảm cho nhau, nên hai cụ rất tâm đầu, ý hợp. Hai cụ 83 tuổi đã có cháu ngũ đại. Lẽ dĩ diện phải là nam tử rồi. Cụ Phúc thường bế đứa trẻ trên tay là như vậy.
Theo phong tục của người Hoa cổ đại, sống đến lúc có cháu ngũ đại giữ ấm chân nhang của tổ tiên là sung sướng lắm lắm ! Phúc to, phúc dày lắm lắm ! Bởi thế cụ mới bế thằng bé, cháu ngũ đại, đứng giữa đời, giữa trời, nói :
- Nhờ Trời, nhờ phúc ấm tổ tiên, ta được thế này, còn mong gì hơn nữa. Rồi cụ cười một hơi mà thác. Được thác như cụ mới thực sự được về cõi tiên cảnh nhàn du. Cụ bà ra ôm lấy thi thể cụ ông và chít nội than rằng :
- Tôi cùng tuổi với chồng tôi. Phúc cũng đủ đầy, dày sâu, sao giời chẳng cho đi cùng…

Ai có thể ngờ, nói dứt lời cụ bà cũng đi luôn về nơi chín suối. Hai cụ được con cháu hợp táng. Vậy là sống bên nhau, có nhau, chết cũng ở bên nhau, có nhau. Hỏi còn phúc nào bằng. Và cụ được người đời đặt tên là Phúc.
CỤ LỘC : Cụ thứ hai là cụ Lộc. Cụ Lộc tên thật là Đậu Từ Quân, làm quan đến chức Thừa tướng nhà Tấn. Nhưng cụ Đậu Từ Quân là một quan tham. Tham lắm. Cụ hưởng không biết bao nhiêu vàng bạc, châu báu, là của đút lót của những kẻ nịnh thần, mua quan, bán tước, chạy tội cho chính mình, cho con, cho cháu, cho thân tộc.
Trong nhà cụ, của chất cao như núi. Tưởng cụ Đậu Từ Quân được như thế đã là giàu sang, vinh quang đến tột đỉnh. Cụ chỉ hiềm một nỗi, năm cụ tám mươi tuổi vẫn chưa có đích tôn. Do vậy cụ lo nghĩ buồn rầu sinh bệnh mà chết. Cụ ốm lâu lắm. Lâu như kiểu bị tai biến mạch máu não bây giờ. Cụ nằm đến nát thịt, nát da, mùi hôi thối đến mức con cái cũng không dám đến gần. Đến khi chết, cụ cũng không nhắm được mắt. Cụ than rằng:

- Lộc ta để cho ai đây ? Ai giữ ấm chân nhang cho tổ tiên, cho bản thân ta ?
CỤ THỌ : Còn cụ thứ ba, cụ Thọ. Cụ Thọ tên là Đông Phương Sóc, làm Thừa tướng đời Hán. Triết lý làm quan của cụ Đông Phương Sóc là quan thì phải lấy lộc. Không lấy lộc thì làm quan để làm gì. Cụ coi buôn chính trị là buôn khó nhất, lãi to nhất. Nhưng cụ Đông Phương Sóc vẫn là quan liêm. Bởi cụ nhất định không nhận đút lót. Cụ chỉ thích lộc của vua ban thưởng. Được bao nhiêu tiền thưởng, cụ lại đem mua gái đẹp, gái trinh về làm thê thiếp. Người đương thời đồn rằng, trong dinh cụ, gái đẹp nhiều đến mức chẳng kém gì cung nữ ở cung vua
Cụ thọ đến 125 tuổi. Nên người đời mới gọi cụ là ông Thọ. Trước khi về chốn vĩnh hằng, cụ Thọ còn cưới một cô thôn nữ xinh đẹp mới mười bảy tuổi. Cụ Đông Phương Sóc bảo, cụ được thọ như vậy là nhờ cụ biết lấy âm để dưỡng dương.
Do cụ Đông Phương Sóc muốn có nhiều tiền để mua gái trẻ làm liều thuốc dưỡng dương, cho nên suốt cuộc đời của cụ, cụ chỉ tìm lời nói thật đẹp, thật hay để lấy lòng vua. Có người bạn thân khuyên cụ :
- Ông làm quan đầu triều mà không biết tìm lời phải, ý hay can gián nhà vua. Ông chỉ biết nịnh vua để lấy thưởng thì làm quan để làm gì. Cụ Đông Phương Sóc vuốt chòm râu bạc, cười khà khà bảo :
- Làm quan không lấy thưởng thì tội gì mà làm quan. Can gián vua, nhỡ ra vua phật ý, tức giận, chém đầu cả ba họ thì sao ?
Cụ Đông Phương Sóc 125 tuổi mới chịu từ giã cõi đời. Khi cụ chết thì con không còn, cháu cũng đã hết cơm hết gạo mà chắt đích phải làm ma, phải thay cha, thay ông, chở cụ nội. Vậy làm quan như cụ, thọ như cụ phỏng có ích gì ?
oOo
Qua ba bức tượng Phúc, Lộc, Thọ người đời thấy,
người Hoa Hạ thật là tài giỏi. Họ đã khéo xếp ba vị thừa tướng, ba tính cách khác nhau ở ba triều đại khác nhau để răn đời. Trong ba điều ước Phúc, Lộc, Thọ ấy chỉ có thể được một mà thôi.

Nhưng trong dân gian khi nói đến 3 cụ Phúc Lộc Thọ là nghĩ ngay đến điều này : Ông Phúc thường được đặt ở giữa tượng trưng cho sự may mắn, tốt lành. Tương truyền, Ông Phúc là một quan thanh liêm của triều đình. Theo quan niệm xưa, nhà đông con là nhà có phúc nên đôi khi còn thấy có một đứa trẻ đang nắm lấy áo Ông Phúc, hoặc nhiều đứa trẻ vây quanh ông, hay là có hình ảnh con dơi bay xuống ông (dơi phát âm giống “phúc”).
Ông Lộc hay Thần Tài tượng trưng cho sự giàu có, thịnh vượng. Theo truyền thuyết, Ông Lộc được sinh tại Giang Tây, sống trong thời Thục Hán của Trung Quốc, ông còn là một quan lớn của triều đình, có nhiều tiền của. Ông thường mặc áo màu xanh lục vì trong tiếng Hoa, “lộc” phát âm gần với lục”, tay cầm “cái như ý” hoặc thường có một con hươu đứng bên cạnh (hươu cũng được phát âm giống “lộc”).
Ông Thọ tượng trưng cho sự sống lâu với hình ảnh là một ông già râu tóc bạc trắng, trán hói và dô cao, tay cầm quả đào, bên cạnh thường có thêm có con hạc.
Bài viết liên quan:
- Tiến sĩ Alan Phan ‘hôn mê’
- Nhận tiền bằng tay ở hội hát quan họ
- Hãy Tưởng Tượng Một Thế Giới Không Đàn Bà
- Thử lý giải hiện tượng Gs Vũ Khiêu bị “ném đá”
- Bảy bản dịch bài thơ Xuân Vọng
- Lễ hội chém lợn ở Bắc Ninh gây nhiều tranh cãi
- Dê Pháp, Dê Việt năm Ất Mùi
- Cá trắm đen: Đặc sản Xuân làng Vũ Đại
- Niềm đa mê ‘thư pháp chữ Việt’ của các nghệ sĩ trẻ
- Phong bao lì xì bị biến dạng như thế nào?
- Nam Và Nữ, Ai Dê Hơn Ai ?
- Xem tranh truyện cổ tích ...
- Gìn giữ nét văn hóa Việt ở Little Saigon
- Xây dựng và duy trì câu lạc bộ
- Phương pháp tổ chức hoạt động Câu lạc bộ
- Dòng Sông Xanh, biểu tượng của hy vọng và hòa bình
- Làm sao để đưa đờn ca tài tử vào trường học?
- Nhìn lại một năm UNESCO công nhận Đờn Ca Tài Tử là di sản văn hóa nhân loại
- Một số sự kiện âm nhạc tiêu biểu 2014
- Nghệ sĩ đàn tranh Võ Vân Ánh
- ÔNG GIÀ NOEL LÀ AI?
- 'Có đấy, Virginia, ông già Noel có thật đấy'
- Những bản nhạc mùa đông nổi tiếng
- Khúc nhạc tri ân
- Nhạc cụ dân tộc (phần 2)
- Nhạc cụ dân tộc Việt Nam tiêu biểu
- Trào lưu sống thử ở Việt Nam
- • Ngày của Mẹ và nhạc phẩm ngợi ca tình mẫu tử
- • Nhạc Ngày Của Cha
- Gustave Courbet khuynh đảo tư tưởng phải đạo
- “Cô bé Quàng khăn đỏ của Grimm”:Cẩm nang giáo dục giới tính
- Giữ tình Mẹ trong tiếng hát ru ba miền
- • Đọc “Giải Khăn Sô Cho Huế” sau 45 năm
- Tuồng Chèo Quan Âm Thị Kính đến Opera Thị Kính ở HK
- • Triển lãm ảnh Paris:Những hoài niệm của một người xa xứ
- • • Khai mạc Đại hội điện ảnh Việt Nam Quốc tế VFF 2014
- • Huế Festival 8
- • Từ đàn tranh quê hương đến Đại Hí Viện thế giới
- • Ca trù, vẫn còn thiếu yếu tố hấp dẫn.
- • Các bức ảnh đầu tiên của người Pháp ở Việt Nam
- • Từ cà phê treo ở Ý đến cơm treo ở Việt Nam
- • Paris tháng Ba
- • Những người biến giấc mơ du học thành sự thật
- • Bảo tồn cầu Long Biên
- • Dân ca miền Nam
- Ốc nhồi bơ tỏi : Đặc thù ẩm thực vùng Bourgogne
- • Quĩ giáo dục Việt Nam: Thành quả 11 năm hoạt động
- • Dân ca miền Trung
- • Cơ hội du học tiếp cận đỉnh cao khoa học, công nghệ Mỹ
- • Năm Việt Nam tại Pháp 2014
- • Võ thuật Việt nam
- • Valentine: Người Pháp nghe nhạc gì khi làm "chuyện ấy"
- • Những con đường gạch và những cô gái của Làng Trinh Tiết
- • Hát bội, bài chòi đầu Xuân ở Bình Định
- • Xuân ba miền
- Ngày tết nói chuyện văn hóa rượu vang - p.2
- • Paul Bocuse, ông vua đầu bếp, giáo hoàng ẩm thực
- • Expolangues 2014 : Đại học Paris 7 dạy và học tiếng Việt
- Ngày tết nói chuyện văn hóa rượu vang -1
- • Câu chuyện đầu xuân
- • Tết qua cung bậc thời gian
- • Sớ Táo Quân 2014
- Màu tím lavande trong các món ăn miền Provence
- • Bảo tàng Guimet hướng về Châu Á của tương lai
- • Piment d'Espelette, sắc huyết anh đào mứt ngọt trộn ớt
- • ‘‘Đờn ca tài tử’’ : Hồn cốt cổ truyền trước làn sóng hiện đại
- • Âm nhạc Việt Nam 2013 - Một năm nhìn lại
- Con đường Rượu vang : Chiều sâu bao tử, bề dày văn hóa
- Sâm banh Dom Pérignon : Vị thơ cất giấu trong bình thủy tinh
- • Giữa sự kết thúc và bắt đầu
- • Đỉnh nhạc lung linh mùa lễ Giáng Sinh
- • Nhạc trẻ Giáng Sinh 2013
- • Mùa Noel ở Sapa
- Hévin, 30 năm sự nghiệp của ông hoàng chocolat
- • Nấm Truffe đắt tiền vì hiếm như đá quý
- • Quan âm Thị Kính
- • Nghề chạm khắc dấu, triện ở Hà Nội
- Nhạc truyền thống Việt với người Hoa Kỳ
- Thư pháp chữ Việt, nghệ thuật và thực dụng
- Thái Hậu Ỷ Lan : Nữ chính trị gia kiệt xuất Việt Nam
- Viện Khổng Tử hay cuộc xâm lăng văn hóa Trung Quốc ?
- Sai lầm của cuốn sách từ Bộ Ngoại giao
- Chuyện đốt sách xưa nay
- Dương Vân Nga : Đời luận anh hùng
- Hà Nội 36 phố phường ngày nay
- • Âm nhạc dân tộc mất dần chỗ đứng
- Tại sao trống đồng không được sử Việt cổ đề cập nhiều?
- • Trung Thu thời “xã hội chủ nghĩa”.
- • Giáo sư Trần Quang Hải – Vua Muỗng Việt Nam
- • 4 cây bút trẻ mê hoặc dân 'nghiền' văn học mạng
- • Ánh trăng trong văn học và nghệ thuật
- Calypso, lễ hội nhịp nhàng đốt mía dân gian
- • Tranh nghệ thuật trên thị trường vàng thau lẫn lộn
- • Cà phê vỉa hè Sài Gòn
- Treo tranh tứ quý sao cho đúng
- Trọng Thủy - Mỵ Châu và bài học cảnh giác xâm lược
- “Cà phê Cộng”, một sự giải thiêng nhẹ nhàng
- Hát ru, con lớn lên từ ngọt ngào môi mẹ
- • Gia đình Nguyễn Tường, vinh quang và bi kịch
- • Võ cổ truyền Việt Nam, ước mơ và rào cản
- • Vu Lan và tuổi trẻ
- • Kiên Giang : Lối viết cải lương mang đậm chất thơ
- • Thịt chó và nạn trộm chó
- • Lịch sử bóng đá : Sự ra đời của cách chơi và luật lệ
- • Những bài thơ yêu nước được sáng tác trong tù
- Favic : "Những liền anh, liền chị" người Pháp
- • Khóa đào tạo giáo viên Việt ngữ đầu tiên ở Đài Loan
- • Những ô cửa xanh: ca khúc đặc biệt cho Cha
- • Âm nhạc có giúp trẻ thông minh?
- Khi phụ nữ Việt Nam 'không thỏa mãn'
- Ca khúc "Nhật Ký Của Mẹ"
- • Bụi đời Chợ Lớn
- Chuyện Súc vật và Chuyện kiểm duyệt
- • Văn hóa tranh luận
- Làm sao để hấp dẫn công chúng ?
- Tục đưa Ông Táo về Trời hàng năm
- Nhân cách cao quý của người nghệ sĩ
- Dây Tơ Hồng
- Hai Bà Trưng và bài học “việc nước trước thù nhà”
- Hữu Loan, nhà thơ bất khuất
- Bí ẩn trong cuộc tình Hàn Mặc Tử - Mộng Cầm
- Nhạc tài tử Việt Nam đầu thế kỷ 20: Vai trò quảng bá của Pháp
- Nhạc sĩ Lãng Minh – CD Thu Hát Cho Người
- Phạm Thiên Thư và Ngày Xưa Hoàng Thị
- 30 năm sau, huyền thoại Lennon vẫn sinh động
Người ta thường xêp 3 ông : Phúc - Lộc - Thọ ! Như vậy ông Phúc đứng trước chứ ? Sao lại nói là đứng giữa ?
ReplyDelete